Chương 72: Lã tư viễn - kẻ mạnh về nước


Nhưng lần này, tuy kết quả của đại hội giao lưu không ngoài dự liệu của Minh Châu, nhưng sau khi đại hội giao lưu kết thúc, chuyện8 lại phát triển vượt khỏi dự đoán của họ.

Lúc đám quý tộc Vương quốc Anh Nick, Bob được đưa về nơi chôn rau cắt rốn, hai 3cha con Lã Tư Viễn và Lã Hạ Hầu lại không bước lên chuyến phi cơ cùng bay về bên kia đại dương mà ở lại trong nước, mạnh mẽ tuyên9 bố họ muốn ở lại Hoa Hạ phát triển!


Bậc thầy trẻ tuổi nhất giới y học phương Tây muốn về nước phát triển!


Ông, đừng nóng giận, không đáng tức giận vì người như thế.

Thần Hi ở bên cạnh vội vàng đỡ lưng ông cụ, vỗ nhè nhẹ lên cho ông dễ thở.

Thầy, ông ta chỉ là kẻ tiểu nhân đắc chí thôi.

Trên đài truyền hình đang làm phóng sự về Lã Tư Viễn.

Thưa ông Lã, công đã công thành danh toại ở nước ngoài từ sớm, tại sao lại muốn từ bỏ mọi thứ ở Vương quốc Anh, liều lĩnh dấn thân về Trung Hoa? Việc này chẳng khác nào bắt đầu từ con số không?


Ha ha, tôi là người Hoa Hạ, bất kể bước chân đi dến đâu thì trong lòng vẫn luôn nhớ về quê hương.

Lý Hạo ở bên cạnh bĩu môi, bưng một tách trà, đặt trước mặt ông cụ Thần Dục, nói:
Thầy yên tâm, trước khi ông trời hủy diệt một ai đó, thường sẽ cho kẻ ấy đắc ý. Lã Tư Viễn không càn rỡ được bao lâu nữa đâu.


Hầy, đại hội giao lưu lần này, thầy biết con đã cố hết sức.

Thấy Lý Hạo, rốt cuộc trên mặt ông cụ cũng hơi vui lên một chút, thở dài nói:
Tiểu Hạo, phương pháp châm cứu của con vô cùng kỳ diệu, ngay cả ta cũng chưa từng nghe nói, chứ nói gì biết tới, rốt cuộc con học được ở đâu?

Ông cụ Thần Dục tự lẩm bẩm, nhưng bây giờ ông đặt hết tâm tư vào Lã Tư Viễn, bị chọc giận nhức cả đầu nên cũng không suy nghĩ kỹ càng thêm.
Tạm biệt gia đình ông cụ Thần Dục, Lý Hạo bấm gọi cho Tả Phi Phi. Mấy hôm nay cậu bận đối phó với Lã Tư Viễn trong đại hội giao lưu, còn bên Tả Phi Phi thì yêu cầu A Kiên mau chóng làm ra mẫu mã bao bì của Ngưng Chân Lộ để sớm đưa Ngưng Chân Lộ vào sản xuất rộng rãi.
Theo như Tả Phi Phi nói, chỉ cần Ngưng Chân Lộ vừa ra thị trường thì chính là vàng thật bạc thật lấp lánh!
MC chỉ biết khen và khen Lã Tư Viễn.

Nhưng ông về nước phát triển lại muốn vượt qua vị thầy lúc trước, có sợ trong ngành sẽ có chỉ trích không?

MC nhìn tờ giấy note trong tay, đưa ra vấn đề mấu chốt nhất mà Lã Tư Viễn đã dặn trước khi lên sóng.

Thi6ên tài Trung y ngày trước, bậc thầy Tây y hôm nay, kẻ mạnh về nước, tuyên thệ sẽ thổi một luồng gió mới cho ngành y tế nước nhà, 5dám đem nhật nguyệt đổi thay trời(1)!

(1) Câu thơ trong bài
Đáo Thiều Sơn
của Mao Trạch Đông, bản dịch của Hoàng Trung Thông, Nam Trân.
Ngay lập tức, trên các tờ báo của giới truyền thông, tin tức Lã Tư Viễn tuyên bố muốn về nước phát triển đã bay đầy trời, tạo thành một cơn gió lốc trong giới y học Trung Quốc.

Ha ha, vấn đề này tôi nghĩ là lo xa rồi.

Lã Tư Viễn giả vờ rộng lượng xua tay, nói:
Mấy hôm trước trong đại hội giao lưu, các sinh viên tôi mang đến từ Edinburgh nước Anh đã tổ chức một cuộc giao lưu so tài với các sinh viên của thầy Thần Dục. Kết quả cuối cùng tuy bên lãnh đạo công bố hai bên hòa nhau, nhưng học sinh tôi đưa đến lại thắng trong trận so tài thực hành thực tiễn, giá trị đích thực trong đó tôi nghĩ không cần nói cũng biết rồi chứ?

Dừng một chút, Lã Tư Viễn lại tiếp:
Từ lâu tôi đã tự mình phụ trách một phía, tin rằng với trình độ của thầy Thần, thầy sẽ không làm ra những việc như cậy già lên mặt đâu.


Là một quyển sách chỉ còn một bản duy nhất mà con vô tình có được.

Lý Hạo gãi mũi, sớm biết ông cụ Thần Dục sẽ hỏi câu như thế nên cậu đã nghĩ ra một lý do từ trước.

Sách truyền từ thời cổ à?


Ha ha, cũng không phải.

Lã Tư Viễn mỉm cười lắc đầu, nói:
Tôi có cách nghĩ và quan điểm của riêng mình, hơn nữa cũng từng thấy bầu trời rộng lớn hơn. Tôi quay về là muốn mang đến sự tiến bộ và huy hoàng hơn nữa cho ngành chữa trị trong nước, chứ không phải trở về làm học trò của thầy. Ở dưới cây đại thụ không mọc ra được một gốc đại thụ che trời khác.


Ha ha, xem ra ông Lã rất có chí hướng.

Lã Tư Viễn ngồi đối diện MC, mỉm cười nói:
Về nước phát triển là tâm nguyện của tôi từ nhiều năm trước, hôm nay đã có thể thực hiện được, tôi rất vui mừng.


Ông Lã quả là một chí sĩ yêu nước.

MC vội vàng nịnh một câu, nói tiếp:
Nghe nói ân sư của ông ở Hoa Hạ ngày trước chính là cụ Thần Dục, bậc thầy Trung y hiện nay. Lần này về nước phát triển, là định đi theo sư phụ sao?

Lã Tư Viễn không những vô liêm sỉ xuyên tạc chuyện đại hội giao lưu, lại còn cắn trả Thần Dục một phát, ám chỉ nếu có người nhắc đến vai vế, thì chính là cậy già lên mặt.

Quá đáng, thật quá đáng!

Tại nhà họ Thần, ông cụ Thần tức giận tắt phựt cái ti vi, đập mạnh điều khiển từ xa xuống bàn trà, bực mình nói:
Đồ vô liêm sỉ!

Nắm trong tay sản phẩm như thế còn không mau đẩy ra trước mắt người tiêu thụ thì quả là phí của giời!

Cúp điện thoại, Lý Hạo đứng ở cửa Học viện y Hoa Hạ chờ Tả Phi Phi đến đón mình tới công ty.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Vua Mua Sắm Tam Giới.