Chương 1977: Chênh lệch rõ ràng


Chủ tịch Long hoàn toàn không tỏ vẻ khinh thường. Ông rất kiên nhẫn chuyện trò với những đứa trẻ này, tặng bọn chúng văn phòng phẩm 8và sách vở sản xuất ở Hoa Hạ. Cuối cùng ông còn chụp ảnh lưu niệm cùng với thầy và trò trong trường.

Bởi vì Cố Niệm Chi vẫn3 luôn theo sát bên cạnh Chủ tịch Long nên cô cũng đứng bên cạnh ông, chụp chung một tấm ảnh với thầy trò của ngôi trường tiểu học c9ông lập Ấn Độ này.

Trợ lý Dương dẫn theo hai người của Đại sứ quán đứng ở bên ngoài chụp ảnh giúp bọn họ.
Các phòng học ở đây trắng như tuyết, tất cả đều theo kiến trúc châu Âu cao ráo. Những thảm cỏ xanh mướt, những luống hoa rải rác có trật tự, hoa đầu hạ khoe sắc muôn màu, ong bướm ríu rít vây quanh.
Các em học sinh nam nữ trong trường đều mặc đồng phục kiểu Anh, trai xinh gái đẹp, nhìn ngoại hình không giống người Ấn Độ điển hình mà giống người da trắng hơn.
Phó Tổng thống Ấn Độ nói qua loa:
Người Ấn Độ chúng tôi chủ yếu thuộc chủng tộc Aryan, có gốc là người da trắng. Còn đại đa số những người da ngăm đen là người Dravidia, bọn họ không phải người da trắng.

Nhìn thấy6 gương mặt cười tỏa nắng của Cố Niệm Chi trong ống kính, Dung Minh Tinh thầm thở dài.
Có vẻ đây là lần đầu tiên Phó Tổng th5ống Ấn Độ tới nơi này, sự bẩn thỉu và bừa bãi ở đây vượt xa tưởng tượng của ông ta, ông ta trách móc:
Sao không tìm trường nào tốt một chút? Trường học như vậy mà cũng đưa ra được?

Nhân viên xấu hổ nói:
Đây là trường công tốt nhất New Delhi rồi ạ, những trường công khác còn tệ hơn.

Cố Niệm Chi nhướng mày cười nhưng không nói gì.
Thực tế thì người Dravidia mới là người Ấn cổ chân chính. Bọn họ chính là những người đã sáng tạo ra nền văn minh Ấn Độ cổ đại, đưa Ấn Độ trở thành một trong bốn nền văn minh cổ đại lớn nhất.
Nhưng bọn họ đã bị người Aryan chinh phục. Kết quả là không chỉ nền văn minh của chính họ bị hủy diệt, mà con cháu họ đều trở thành tầng lớp nô lệ thấp kém.
Một nhân viên công tác tò mò hỏi:
Đây cũng là trường công lập sao? Chắc là thi vào đây khó lắm nhỉ?

Bởi vì so sánh với ngôi trường công ban nãy, nó quả thật khác nhau một trời một vực.
Trong mắt những người của Đế quốc Hoa Hạ, chắc hẳn nơi này là trường trung học điểm, còn khi nãy chỉ là một trường học bình thường thôi.
Phó Tổng thống liếc anh ta đầy bất lực:
Vậy thì dẫn bọn họ đi thăm trường tư thục!

Sao có thể để cho những người Hoa Hạ này coi thường họ được chứ?
Rời khỏi trường công, mọi người lại nhanh chóng được đưa đến một ngôi trường trung học đầy hoa lá chim muông và sạch sẽ giống hệt như những trường tư thục hàng đầu Âu Mỹ.
Câu hỏi này khiến Phó Tổng thống Ấn Độ hơi xấu hổ, ấp úng nói vài câu rồi đánh lạc hướng sang chuyện khác.

Thấy ông ta không nói là trường công hay trường tư, mọi người cũng hiểu rõ chắc chắn đây không phải là trường công.

Lúc này các nhân viên phía nhà trường mới chạy vội đến, đi cùng với Phó Tổng thống và Chủ tịch Long hàn huyên cả buổi chiều.

Sắp đến lúc trời tối, Phó Tổng thống Ấn Độ vô cùng áy náy chào tạm biệt Chủ tịch Long:
Ngài Chủ tịch Quốc hội, bây giờ tôi phải lập tức đi đến bang Gujarat để tham dự quốc yến mà ngài Thủ tướng chúng tôi cử hành để chào mừng Thủ tướng Nhật Bản, thế nên tôi không thể đi cùng các ngài nữa rồi. Sáng mai tôi sẽ cố gắng quay về sớm để tiếp tục đưa các ngài đi tham quan.


Chủ tịch Long khẽ nheo mắt, bình tĩnh nói:
Ngài cứ tự nhiên, chúng tôi cũng cần đi hỏi thăm đại sứ và nhân viên công tác Đại sứ quán của chúng tôi nữa. Nghe nói bọn họ gặp tai nạn giao thông. Tôi hi vọng cảnh sát Ấn Độ có thể làm việc hiệu quả một chút, mau chóng xử lý bên gây ra tai nạn.


Xe của tổ chức ngoại giao tại quốc gia khác đều có quyền miễn trừ lãnh sự, chứ chưa nói là đoàn xe của chính đại sứ.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Xin Chào Thiếu Tướng Đại Nhân.