Chương 2553: Sao rơi như mưa


Mà đám người bên Cục tác chiến đặc biệt cũng sẽ tiêu diệt sạch căn cứ của bọn họ!

...
Thế nhưng đã muộn rồi.
Vừa dứt lời thì một tiếng gào thét vang lên, bọn họ thấy một quả tên lửa đỏ rực phóng vút lên trời từ trong căn cứ, lao nhanh như bay về chiếc máy bay rơi xuống từ tầng mây càng lúc càng gần mặt đất kia.

Mau hủy bỏ lệnh phóng của tên lửa đạn đạo ở8 bên kia đi!

Nhưng chức năng hủy bỏ trên hệ thống điều khiển dường như chẳng có tác dụng, cho dù bọn họ bấm như thế nào thì bệ phóng tên3 lửa vẫn nhắm bắn về phía máy bay riêng của Hoắc Thiệu Hằng.

Trời ơi!
Trung đoàn trưởng ôm đầu ngã quỵ xuống đất, nước mắt rơi ào ào như mưa:
Sếp ơi!

Anh ta bụm mặt, không dám tin.

Mẹ nó! Không phải cậu tài giỏi lắm à? Đến cả một cái thiết bị điện tử mà còn không điều khiển được!

Trung đoàn trưởng trong phòng tác chiến quýnh quáng đến đỏ cả mắt, vội vàng cầm di động lên thông báo với nhân viên điều khiển hệ thống tên lửa đạn đạo, lớn tiếng quát lên:
Lấy búa đập nát nó cho tôi! Xem nó còn tự động phóng thế nào được!

Hoắc Thiệu Hằng vừa nghe thấy tiếng còi báo động thì biết ngay đã xảy ra chuyện rồi.
Anh không kịp nghĩ nhiều, kéo phăng bao dù trên đỉnh đầu xuống đeo vào lưng, một tay đẩy ghế ngồi ra, lách mình khỏi ghế rồi đi tới cửa cabin đang mở, chụm hai chân lại đạp thật mạnh nhảy xuống con sông ở phía dưới.
Tuy rằng radar của máy bay đã tắt, toàn bộ dầu máy đều hết sạch, động cơ cũng đã đóng lại nhưng tốt xấu gì cũng là máy bay riêng quân dụng. Ngay lúc máy bay bị tên lửa đạn đạo nhắm vào thì hệ thống trang bị khẩn cấp khác trên máy bay cũng khởi động, liên tục phát ra những tiếng còi báo động cấp thiết chói tai.
Hệ thống khẩn cấp này có nguồn pin dự trữ riêng của mình, không bị ảnh hưởng từ dầu máy trên máy bay.
Những nhân viên điều khiển chương trình máy tính ở căn cứ quân sự thành phố Nhật Hòa đều cuống cuồng nhập hiệu lệnh, song hệ thống vẫn hoàn toàn không nhận lệnh.

Phải làm sao đây? Không hủy lệnh được!

Chiều hướng Hoắc Thiệu Hằng rơi xuống chỉ hơi chậm lại, sau đó lập tức phát hiện ra bao dù nát bét, anh hoàn toàn không thể nào điều khiển tốc độ rơi.
Cũng may ở dưới là một con sông, anh vốn dĩ muốn ép buộc hạ cánh ở trên dòng sông này.
Hoắc Thiệu Hằng thấy mặt nước càng lúc càng gần mình, nhiệt độ nóng bỏng sau lưng càng lúc càng xa thì bấy giờ mới mở bao dù ra trước khi rơi xuống.
Một tiếng phần phật nhẹ nhàng vang lên, bao dù màu xanh đậm bung ra, giống như một đóa hoa màu xanh lại nở rộ giữa bầu trời.
Mảnh đạn bắn tung tóe, ngọn lửa hừng hực bừng cháy với nhiệt độ cao đổ ập xuống sau lưng Hoắc Thiệu Hằng.
Anh vẫn không mở bao dù ra mà cắn răng chịu đau, nhờ vào trọng lượng cơ thể rơi nhanh xuống dưới.
Bao dù của anh còn chưa kịp mở ra thì trên đầu lập tức vang lên một tiếng nổ lớn kinh thiên động địa!
Tên lửa đạn đạo bắn trúng máy bay, chỉ trong giây lát đã tạo ra một tia lửa lớn vọt lên giữa bầu trời, máy bay quân dụng trong chớp mắt cháy thành một quả cầu lửa to.
...
Ngay lúc máy bay bị tên lửa đạn đạo nhắm vào thì Hoắc Thiệu Hằng đã phát hiện ra sự khác thường.
Hệ thống tự động ngắm bắn, tia hồng ngoại xác định.
Tên lửa đạn đạo 9đều được điều khiển bằng tia hồng ngoại, dựa vào nguồn nhiệt để lần theo dấu vết của mục tiêu tấn công. Mà bệ phóng tên lửa đạn đạo lắp đặt trong6 căn cứ của bọn họ tuy nhẹ nhưng sức mạnh rất lớn, có thể tháo xuống hỏi bệ phóng bất cứ lúc nào rồi kề lên vai phóng ra.
Căn cứ quân sự 5ở thành phố Nhật Hòa cố tình dùng bệ phóng đơn giản này trang bị tên lửa đạn đạo, toàn bộ đều được điều khiển bằng điện tử, vốn để dành cho cuộc diễn tập Hồng Lam - cuộc chiến đấu trên không hoàn toàn nhờ vào điện tử.
Nhưng ai mà ngờ còn chưa chính thức bắt đầu diễn tập thì hệ thống này giống như tự có ý thức của nó, không những có thể tự động tìm ra mục tiêu mà còn có thể tự động xác định mục tiêu, khởi động hệ thống tên lửa.
Ầm!
Một tiếng nổ vang rền trời vô cùng dứt khoát, khói thuốc súng bốc lên, lửa nóng lan ra khắp nơi, tên lửa đạn đạo nhắm trúng phóc vào máy bay riêng của Hoắc Thiệu Hằng.
Bởi vì nếu mở bao dù ra vào lúc này thì ngọn lửa nóng chắc chắn sẽ đốt cháy dù lượn của anh ngay lập tức, vậy thì cứ đợi ngã chết tươi đi.
Máy bay trên đầu bị tên lửa đạn đạo bắn vào gần như nổ tung thành những mảnh nhỏ, lúc rơi xuống phát ra tiếng rít chói tai. Giống như một cơn mưa sao băng cháy bỏng rơi xuống đầu Hoắc Thiệu Hằng.
Nhưng mảnh vỡ máy bay trên đầu rơi xuống như mưa, còn kèm theo cả những đốm lửa to nhỏ, chẳng mấy chốc dù lượn của anh vẫn bị đốt cháy mấy lỗ.
Không khí lọt qua những cái lỗ này, mặt dù đã không thể chịu được trọng lượng của anh nữa.
Hoắc Thiệu Hằng kéo chặt dây dù, bình tĩnh điều chỉnh vị trí và tốc độ rơi xuống của mình trên không trung.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Xin Chào Thiếu Tướng Đại Nhân.