Chương 2705: Nếu tình yêu là ý trời


Cô nhìn anh, cười nói:
Chẳng lẽ anh không có chìa khóa?


Cô biết mặc dù một mình mình tới thành phố C nhưng bất cứ lúc nào người của Hà C8hi Sơ và Hà Thừa Kiên cũng đang âm thầm bảo vệ cô, đương nhiên, cũng có thể nói là đang giám sát cô.

Cô không tin mình thuê phòng mà tron3g tay mấy người này không có chìa khóa đấy.
Khuyên mãi mà cô vẫn nhất quyết không nhận, anh đành thôi, xoa đầu cô nói:
Nghỉ sớm đi, đêm nay tôi sẽ về Đế Đô.

Cố Niệm Chi mở to hai mắt:
Gấp vậy à?

Bất giác lộ ra ý quyến luyến người kia.
Cố Niệm Chi cười nói:
Anh tự coi mình là chủ nhà nhỉ?


Em ăn đi, nói nhiều thế.
Hà Chi Sơ gắp vằn thắn trong bát mình sang cho cô:
Mì vằn thắn ở đây không tệ thật, đúng là em rất có lộc ăn.

Cố Niệm Chi cười híp mắt, cô sẽ không nói cho Hà Chi Sơ biết, ở thành phố C của thế giới bên kia cũng có một quán mì vằn thắn ngon như vậy, nằm trong ngõ nhỏ phía Nam thành phố.
Cố Niệm Chi vội lùi về phía sau, xua tay lia lịa:
Đừng đừng đừng! Em chỉ nói thế thôi, anh có việc gấp thì cứ đi đi, đừng ảnh hưởng đến công việc.

Dừng một lát, cô thẫn thờ nói tiếp:
Nếu như là Hoắc thiếu, chắc chắc anh ấy sẽ xếp công việc trước, em phía sau...

Hà Chi Sơ bỗng biến sắc, trong lòng chua xót không chịu nổi.
Cô mệt mỏi quá lâu nên không chịu nổi nữa, ngáp một cái rồi hỏi Hà Chi Sơ:
Anh phải về trụ sở hay tới khách sạn thế, em muốn đi ngủ, mấy ngày nay không được ngủ ngon, nói thật giờ nhìn anh giống như đang nằm mơ vậy.

Hà Chi Sơ không nhịn được nói:
Niệm Chi, theo tôi về đi, khổ cực như thế làm gì? Em muốn làm luật sư thì tôi chuyển nhượng cổ phần của mẹ tôi cho em. Mẹ tôi là cổ động lớn của công ty luật lớn nhất nước mình.

Đương nhiên, bây giờ nó thuộc về danh nghĩa của anh.
Cố Niệm Chi tỉnh táo hơn, cô xoa huyệt thái dương, nói:
Anh Hà, em có mong muốn của em, em không ngồi bát ăn bát vàng. Anh yên tâm, em không tức giận gì Ôn Thủ Ức cả. Cô ta có là thứ gì đâu mà đáng để em tức giận? Em chỉ mong có thể tìm được một vị trí ở đây bằng năng lực của mình.

Sao Hà Chi Sơ không hiểu suy nghĩ của Cố Niệm Chi cho được?
Chỉ là anh quá đau lòng mà thôi.
Dù sao ở thế giới xa lạ này, Hà Chi Sơ là người mà cô quen thuộc nhất.
Tâm trạng buồn bực của Hà Chi Sơ cũng vì câu nói này của cô mà tốt hơn:
Không muốn tôi đi à? Vậy tôi ở lại...

Anh bước về phía trước một bước, thăm dò.
Đương nhiên là Hà Chi Sơ có, nhưng sao anh có thể lấy ra mở cửa ngay trước mặt Cố Niệm Chi? <9br>
Như lúc Cố Niệm Chi ở bên kia, Hoắc Thiệu Hằng cũng có chìa khóa nơi cô ở, nhưng lúc cô không đồng ý, anh chưa từng sử dụng tới nó.
Hà Chi Sơ ra hiệu cho Cố Niệm Chi mở cửa.
Cô gật đầu đi tới cười nói:
Nhà em nhỏ lắm, còn không bằng tủ âm tường nhỏ để giày của nhà T5hiếu tướng Hà nữa.

Hà Chi Sơ không nói gì, đi theo cô vào trong.
Mặc dù địa chỉ không giống nhau nhưng tên tiệm mì thì giống nhau như đúc.
Mùi vị cũng tương tự.
Ăn mì vằn thắn xong, cơn buồn ngủ của Cố Niệm Chi cũng kéo tới.
Để hai túi nilong xuống, anh đi một vòng trong phòng của Cố Niệm Chi.
Một căn nhà nhỏ một phòng khách, một phòng ngủ, chưa tới năm mươi mét vuông, đúng là nhỏ vô cùng, nhưng một người ở như vậy là đủ rồi.
Đồ dùng trong phòng đều là đồ mới mua, có thể thấy cũng không phải hàng rẻ.
Trong tình huống khó khăn nhất cũng không khiến cuộc sống của mình túng quẫn, đây cũng là điểm đặc biệt của Cố Niệm Chi.
Cô là một cô gái vô cùng lạc quan.
Hà Chi Sơ lấy bát đũa ra, gọi Cố Niệm Chi tới ăn vằn thắn
Cô yêu người kia như vậy sao?
Yêu đến mức anh ta không tốt với cô mà cô vẫn vui vẻ chịu đựng?
Thậm chí lúc người Nam kẻ Bắc, cô vẫn nhớ nhung rất nhiều, khổ đau lúc đó cũng trở thành ngọt ngào.
Hà Chi Sơ siết chặt tay, không vội, anh có thời gian cả một đời, để Cố Niệm Chi biết được tình yêu anh dành cho cô không hề ít hơn Hoắc Thiệu Hằng, hơn nữa nó chỉ hơn chứ không kém.


Em có ngốc không hả?
Hà Chi Sơ dừng bước lại, hai tay đút vào túi quần quân phục, anh nhếch môi:
Cái này thì có gì mà nhớ? Tôi hỏi em, có muốn tôi giúp về nghiệp vụ của tập đoàn Lộ thị không?


Nghe Hà Chi Sơ nhắc đến chuyện công việc, Cố Niệm Chi phấn chấn hơn hẳn, cô lắc đầu:
Không cần, không cần đâu, em làm hồ sơ xong rồi. Anh đừng nhúng tay vào, đây là quan hệ của em, em muốn tự kinh doanh. Nếu anh can thiệp em sẽ từ chức rời khỏi đây ngay lập tức.


Hà Chi Sơ thấy cô kiên quyết như thế thì không nói nữa, hơn hết anh biết năng lực của Cố Niệm Chi, nếu không có người cố ý cản trở thì cô có thể bước lên cao bằng năng lực của mình.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Xin Chào Thiếu Tướng Đại Nhân.