Chương 2706: Mỗi thời mỗi khác


Cố Niệm Chi mở to mắt, đôi môi củ ấu đáng yêu cong lên làm lộ má lúm đồng tiền.


Thiếu tướng Hà, chẳng lẽ anh quên rồi8 à? Không phải chính anh nói muốn em coi anh là anh trai sao? Lời anh nói không đáng tin nhỉ!


Cô đang nhắc đến lúc ở3 thế giới bên kia.
Cửa thư phòng im lìm mở ra, Hà Chi Sơ đi vào, thuận tay đóng lại.
Hà Chi Sơ đi vào phòng thì thấy Hà Thừa Kiên đang ngồi sau bàn làm việc, đeo kính lão ngẩng đầu lên nhìn anh.
Ông tháo kính xuống, chỉ vào cái ghế trước mặt:
Ngồi đi, A Sơ à, muộn vậy rồi con về nhà còn sang thăm ba, ba vui lắm.

Hà Chi Sơ:
...

Chắc lát nữa ba sẽ không vui nổi mất.
Anh để chứng cứ mang về từ thành phố C lên bàn sách của Hà Thừa Kiên. Đây chỉ là một chiếc bộ nhớ flash nhỏ.

Muộn vậy rồi mà còn chưa ngủ?
Hà Chi Sơ nhíu mày thật chặt:
Không phải tôi dặn mấy cậu rồi à? Phải giục thủ trưởng nghỉ ngơi sớm. Sức khỏe của ông ấy không tốt...


Báo cáo thủ trưởng, chúng tôi giục rồi nhưng mỗi lần ngài sắp về nhà, thủ trưởng đều sẽ đợi ngài.

Hà Chi Sơ nhắm mắt lại, hỏi:
Những người khác đâu? Về hết rồi à?

Lính cần vụ vội đứng nghiêm chào, lớn giọng nói:
Vâng, thủ trưởng!

Dặn dò chuyện trong nhà xong, Hà Chi Sơ đi thẳng lên thư phòng của Hà Thừa Kiên ở tầng hai, khẽ ấn lên chuông cửa.
Hà Thừa Kiên cũng thấy Hà Chi Sơ quay về qua video giám sát, ông vội bấm nút mở cửa.
Lính cần vụ cẩn thận nhìn Hà Chi Sơ, suy nghĩ một lúc mới hỏi:
Ý thủ trưởng là bà Tần sao? Bà ấy còn chưa về.

Vẻ mặt Hà Chi Sơ lạnh hẳn đi:
Ai cho cậu gọi là bà Tần?

Ở nhà này chỉ có một
bà Tần
, đó chính là mẹ anh - Tần Tố Vấn.
Cố Niệm Chi kinh ngạc nhìn bóng lưng Hà Chi Sơ, qua một lúc lâu, cô mới đi tới đóng cửa lại.
Cô đưa mắt nhìn căn phòng của mình, mặc dù sắp xếp giống hệt như căn nhà trọ nhỏ ở thế giới bên kia của cô, nhưng cô biết, nó không hề giống.
...
Tần Dao Quang gả vào nhà này lúc anh không có ở nhà, Hà Chi Sơ không tin ba mình không dặn dò về chuyện xưng hô.
Lính cần vụ nọ gãi đầu một cái, nhỏ giọng nói:
Là trước kia cô Ôn dặn. Vốn chúng tôi cũng gọi theo là dì Tần, nhưng cô Ôn nói dì Tần là xưng hô của họ hàng, chúng tôi... chúng tôi nên gọi dì Tần là ‘bà Tần’.

Hà Chi Sơ
à
một tiếng:
Giờ Ôn Thủ Ức không còn là nhân viên trong quân đội nữa, cũng không phải là thư ký đời sống của tôi, truyền lệnh đi, toàn bộ lời nói của cô ta đều hết hiệu lực.

Hà Chi Sơ nhất thời nghẹn lời.
Mỗi thời mỗi khác.
Khi đó anh quyết tâm sẽ không qu9ay lại nữa, đương nhiên chỉ có thể lấy lùi làm tiến, trở thành người nhà duy nhất của cô, trơ mắt nhìn cô hạnh phúc bên Hoắc 6Thiệu Hằng.
Nhưng bây giờ Hoắc Thiệu Hằng không thể tới đây được, Cố Niệm Chi cũng không thể sang bên kia, vậy thì tạ5i sao anh không thể bước cùng cô?
Hà Chi Sơ chăm chú nhìn Cố Niệm Chi đang cười nhẹ, anh vuốt ve khuôn mặt cô:
Tôi biết bây giờ nói những điều này là quá sớm, nhưng cho dù bao lâu đi nữa, tôi cũng sẽ đợi em.

Nói xong anh đi thẳng, dường như bước chân còn hơi thảng thốt.
Hà Chi Sơ đi suốt đêm về Đế Đô, lúc về đến nhà đã là hai giờ sáng.
Anh vào nhà, thuận miệng hỏi:
Ba tôi đã ngủ chưa?

Lính cần vụ vội đáp:
Báo cáo thủ trưởng, Thượng tướng Hà còn ở thư phòng ạ!


Ba à, con tới thành phố C và biết được một số chuyện thú vị, không biết ba có hứng thú xem qua không?
Anh gõ lên bàn học, hờ hững hỏi.


Chuyện gì? Con thấy thú vị thì nhất định là rất thú vị rồi.
Hà Thừa Kiên cười ha ha cắm bộ nhớ flash vào laptop, bấm mở.

Hà Chi Sơ tựa ra sau ghế ngồi, hai tay để lên tay vịn, anh lạnh lùng nói:
Đây là tin mà người của con điều tra được. Từ khi Niệm Chi bắt đầu tới thành phố C, ba xem xem bà vợ bảo bối của ba đã làm những chuyện gì.


Hà Thừa Kiên nhìn những chứng cứ hiện ra trên máy tính: Bày mưu tính kế để Ôn Thủ Ức gọi điện thoại cho bốn công ty luật lớn ở thành phố C, ám chỉ họ không được nhận Cố Niệm Chi. Đi cùng ông Tần tới thành phố C, mang danh là xin lỗi nhưng thực ra là đi làm nhục, sau khi bị Cố Niệm Chi phản bác xấu mặt thì không cam lòng, định gây ra không ít cản trở nhưng bị ông Tần ngăn lại.

Sắc mặt Hà Thừa Kiên trầm xuống:
Nói vậy thì bà ấy vẫn nhúng tay vào chuyện của Niệm Chi?



Đúng vậy, hôm đó ba đã đồng ý với Niệm Chi, chắc chắn không nhúng tay vào chuyện của cô ấy ở bên ngoài, đồng thời còn đảm bảo cho bà Tần và Ôn Thủ Ức, hai người họ cũng sẽ không động tới cô ấy.


Giọng của Hà Chi Sơ càng lạnh hơn, anh châm chọc:
Nhưng bây giờ ba xem đi, hai người họ vẫn âm mưu như thế. Những gì ba nói họ đâu có quan tâm.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Xin Chào Thiếu Tướng Đại Nhân.