Chương 3085: Chịu thả cô đi


Hà Chi Sơ hoàn toàn không hiểu Tần Dao Quang đang nói cái gì.

Anh hơi nhíu mày, vẻ mặt lại trở về với nét hờ hững, lạnh lùng nó8i với Tần Dao Quang:
Mấy ngày không gặp mà tinh thần của Viện trưởng Tần cũng xảy ra vấn đề rồi à? Chẳng lẽ muốn dùng lý do bệnh tâm 3thần để trốn tội? Cái gì mà vũ khí sóng hạ âm? Cái gì mà phòng bệnh mô phỏng? Bà đổi nghề sang viết tiểu thuyết từ khi nào vậy?

<9br>Tần Dao Quang đang trong cơn kích động, nghe thấy lời của Hà Chi Sơ thì cứng cả họng, gần như là bị nghẹn họng đến nỗi sắp hộc ra m6áu.
Hà Thừa Kiên cười mấy tiếng:
Viện trưởng Tần và ông cụ Tần vẫn khỏe mạnh, không hề bị ảnh hưởng.

Ông ta không nhắc gì đến chuyện bọn họ đã phát hiện ra cái mặt nạ oxy của ông cụ Tần và Tần Dao Quang, vì vậy Tần Dao Quang vẫn chưa biết kế hoạch của bà ta đã bị lộ tẩy.
Bấy giờ Hà Chi Sơ mới biết lý do tại sao mình lại đột nhiên ngất xỉu.

Vũ khí sóng hạ âm? Thứ này không phải là vũ khí loại nhỏ, con chắc chắn rằng không hề nhìn thấy thứ đó trong phòng bệnh.
Hà Chi Sơ nhìn Tần Dao Quang một cái:
Chẳng lẽ ở trong phòng chứa bí mật hay sao?

Hà Thừa Kiên chầm chậm gật đầu:
Đúng là phòng chứa bí mật, bọn ba tìm được phòng chứa bí mật trước, sau đó mới tìm được vũ khí sóng hạ âm.


Nhưng vũ khí sóng hạ âm này lại không xác định được mục tiêu tấn công, chẳng lẽ Viện trưởng Tần cũng bị ảnh hưởng sao? Còn ông cụ Tần thì sao? Lúc đó ông ta cũng đang nằm trong phòng bệnh mà.
Hà Chi Sơ nhanh chóng nhớ lại tình hình khi đó, ánh mắt vẫn nhìn chăm chú Tần Dao Quang.
Khỏe lại cũng nhanh thật, ánh mắt Tần Dao Quang hơi lóe lên.
Cố Niệm Chi chẳng hề nói một lời nào, im lặng nhìn Tần Dao Quang, vẻ mặt giống như đã từng gặp này làm bà ta thầm giật thót.
Trong đầu Tần Dao Quang chợt thấy nhói lên, bà ta vội vàng siết chặt nắm đấm, ngón tay bấm sâu vào lòng bàn tay, để cơn đau nhói này làm mình bình tĩnh trở lại.
Ôn Thủ Ức chợt giật mình hiểu ra, đừng nói là Cố Niệm Chi chưa nói gì đấy nhé?
Thực tế thì bà ta chỉ mới biết đến kế hoạch này vào lúc hướng dẫn phẫu thuật cho ông cụ Tần.
Lúc đó bà ta vừa nghe thì lập tức ngỡ ngàng như gặp thần thánh phương nào, hơn nữa còn khen không dứt lời.

Không được.
Hà Chi Sơ kiên quyết phản đối:
Có chuyện gì mà không thể nói hết được chứ? Bây giờ ba nói hết luôn đi.

Hà Thừa Kiên nghĩ ngợi một lát rồi nói:
Là như thế này, trước đó con đột nhiên ngất xỉu trong bệnh viện tư nhân Tần Thị, sau khi kiểm tra xong thì phát hiện ra con bị người ta dùng vũ khí sóng hạ âm tấn công ở đó.

Ánh mắt bà ta không tự chủ được nhìn qua nhìn lại giữa hai người Cố Niệm Chi và Hà Chi Sơ, tầm mắt từ từ nhòe đi.
Dường như bà ta có thể nhìn thấy hình ảnh vào mấy chục năm về trước, cặp tiên đồng ngọc nữ này đứng giữa đám đông nhận lời chúc phúc của mọi người, còn bà ta thì chỉ có thể đứng lẫn trong đám người nhìn bọn họ...
Đúng là một đóa sen trắng cao cả ban ơn mà không cần trả ơn…
Nhìn lại Tạ Thanh Ảnh đang lúng ta lúng túng, Ôn Thủ Ức nhếch môi, nhỏ giọng nói:
Dì Tần, dì đừng sốt ruột, cô Cố còn chưa nói gì mà. Cũng may, còn biết thân biết phận của mình. Vì bệnh tình của cậu Hà mà cô Tạ không tiếc gì liều cả mạng sống của mình, giỏi hơn nhiều so với những kẻ chỉ biết nói khoác cho sướng cái miệng mà thôi.

Đây là lời giải thích duy nhất.
Vũ khí sóng hạ âm là vũ khí sóng âm, nó không sợ gạch đá, có thể xuyên thấu qua tường đá để phát huy tác dụng.

Ai có vấn đề tinh thần! Sao cậu Hà có thể ngậm máu phun người như vậy chứ?
Tần Dao Quang tức tối nói, tiếp tục đánh giá 5Hà Chi Sơ.
Vẻ mặt anh hồng hào khỏe khoắn, ánh mắt bình tĩnh lành lạnh, thân hình cao lớn đứng bên cạnh Cố Niệm Chi, càng làm nổi bật vóc dáng thướt tha xinh xắn của Cố Niệm Chi cao gầy.
Bọn họ không nghĩ rằng trên thế giới này còn có bất cứ người nào có thể nhìn ra được điểm kỳ diệu trong ván cờ này.
Vì thế cho dù bị người ta phát hiện ra hai bên phòng bệnh có phòng chứa bí mật, cho dù bị tìm ra được thiết bị phóng sóng hạ âm thì bọn họ cũng đã tính trước đến một bước cãi chày cãi cối vờ như chẳng biết chuyện.
Hà Chi Sơ nhìn về phía ba mình, hỏi:
Ba, vũ khí sóng hạ âm gì vậy? Rồi cái gì mà phòng bệnh mô phỏng?

Ánh mắt Hà Thừa Kiên lướt nhẹ qua Cố Niệm Chi, cuối cùng nhìn vào mặt Tạ Thanh Ảnh, ông ta nhẹ nhàng nói với Hà Chi Sơ:
Chuyện này nếu nói ra thì dài dòng lắm, hay là quay về trước đi, đợi ăn bữa cơm giao thừa xong thì chúng ta hẵng nói tiếp.

Hà Chi Sơ nhìn bộ mặt cáo già gian xảo của Hà Thừa Kiên thì chỉ biết nhếch môi, nở nụ cười miễn cưỡng.

Anh có thể thấy Hà Thừa Kiên còn giấu giếm rất nhiều chuyện chưa nói hết ra, chắc là tình hình bây giờ không thích hợp để nói kỹ.

Hà Chi Sơ vòng về chuyện có liên quan đến Tạ Thanh Ảnh:
Vậy tại sao cô ta lại nói Tạ Thanh Ảnh bị vũ khí sóng hạ âm tấn công suốt 24 tiếng?

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Xin Chào Thiếu Tướng Đại Nhân.