Chương 3270: Cảnh tượng tái hiện (1)
-
Xin Chào Thiếu Tướng Đại Nhân
- Hàn Vũ Ký
- 1014 chữ
- 2022-02-25 03:31:43
Hoắc Thiệu Hằng thấy Cố Niệm Chi đi về phía nhà chính, anh cũng đành đi theo.
Người đàn ông lớn tuổi đứng sau ô cửa8 sổ vuông giả cổ trên gác nhỏ, yên lặng chứng kiến toàn bộ cảnh này.
Thấy họ quay lại, ông ta mới lấy một bức ảnh 3phục chế, đặt trong phong bì rồi rung chuông gọi một người phục vụ nam khác tới:
Đưa bức ảnh này cho họ, nói đây là ảnh p9hục chế, ảnh gốc đặt trên bàn trong phòng tiếp khách nhỏ ở tầng một, là chiếc bàn nhỏ giữa phòng đấy.
Cô từng nhìn thấy con búp bê này rồi, nó giống như đúc con búp bê trong tấm ảnh sinh nhật lần thứ mười một của cô.
Sau đó Hoắc Thiệu Hằng có phục chế một bé búp bê tương tự như hình, định an ủi Cố Niệm Chi 12 tuổi bị làm cho kinh hãi.
Cố Niệm Chi vẫn rất thích búp bê, nó đã từng là ký ức thơ ấu tươi đẹp nhất của cô, bởi vậy cô vẫn cho rằng những bé búp bê này đại diện cho tuổi thơ mà cô đã quên mất.
Nhưng dáng vẻ của người đàn ông và người phụ nữ thì vẫn có thể nhìn rõ được, loáng thoáng thấy được dáng vẻ khôi ngô tuấn tú, chắc hẳn đã ngoài 30.
Bức ảnh hoàn toàn tương tự với tư liệu vợ chồng Tần Hội Xương mà Hoắc Thiệu Hằng và Cố Niệm Chi thu thập được.
Cố Niệm Chi kích động, vội hỏi:
Có ảnh gốc không? Hình như đây là ảnh phục chế mà.
Người giúp việc nam kia đưa phong bì cho họ rồi truyền đạt:
Đây là đồ ông chủ của chúng tôi đưa cho hai người.
Cố Niệm Chi cầm lấy, mở phong bì ra, lấy một bức ảnh vừa nhìn đã biết là ảnh phục chế từ bên trong ra, bức ảnh rất cũ, không được rõ.
Có thể thấy ảnh gốc đã quá lâu nên ảnh phục chế mới không rõ đến vậy.
Không ngờ người đàn ông lớn tuổi này lại có ảnh cũ của gia đình Tần Hội Xương.
Điều này cho thấy cái gì?
Chứng tỏ người này có quan hệ với gia đình Tần Hội Xương, hơn nữa không chỉ là quen sơ.
Rốt cuộc cô cũng nhìn thấy được hình ảnh mẹ mình khi còn bé...
Hoắc Thiệu Hằng đi theo cô vào, mắt lướt nhanh qua bốn phía. Đột nhiên ánh mắt anh sững lại, chân cũng đứng bất động.
Anh đang định nói Cố Niệm Chi đừng động đậy nhưng cô lại kích động quá, đã đưa tay cầm lấy phong bì trước mặt con búp bê trên bàn rồi.
Người giúp 6việc nam đáp lời rồi cầm phong bì chứa bức ảnh đi xuống tầng.
Người đàn ông lớn tuổi cũng đi xuống, ông ta đi tới 5phòng tiếp khách nhỏ để đồ trước, sau đó đi ra ngoài từ cửa sau.
Cố Niệm Chi và Hoắc Thiệu Hằng cũng vừa mới đi vào.
Hoắc Thiệu Hằng hơi bực hội, anh đi theo sau lưng Cố Niệm Chi vào căn phòng tiếp khách nhỏ bên cạnh.
Đúng là căn phòng tiếp khách này rất nhỏ, hơn nữa còn để đầy đồ đạc nên càng thêm chật chội hơn, đến chỗ đặt chân cũng không có.
Tấm rèm giả cổ treo trước cửa sổ, trên bốn góc nhà cũng treo mấy chiếc đèn lồng kiểu cổ.
Trong phòng không có ánh sáng tự nhiên chiếu vào, ánh sáng mờ ảo của mấy chiếc đèn lồng lờ mờ chiếu rọi mọi thứ trong đây, giống thể đi qua lớp bụi mờ lịch sử.
Cố Niệm Chi lao thẳng đến chiếc bàn nhỏ ở chính giữa căn phòng tiếp khách.
Trên bàn có một con búp bê mặc bộ váy công chúa màu hồng tím, tóc mái dày, đôi mắt nhỏ dài, khuôn mặt tựa như khay bạc, dáng người bụ bẫm, trông giống một cô bé bước ra từ tranh cổ. Đây không phải là kiểu búp bê của phương Tây thường thấy mà là một con búp bê mang màu sắc cổ xưa Trung Quốc.
Nhưng họ vẫn có thể nhìn ra đây là một bức ảnh gia đình ba người.
Cũng là ảnh đặc trưng của thời đại đó.
Giữa người đàn ông và người phụ nữ là một cô bé thắt bím tóc sừng dê hai bên, khuôn mặt rất nhỏ, độ phân giải của bức ảnh quá thấp nên khó có thể nhìn rõ được tướng mạo.
So với hai đồng nghiệp và hàng xóm trước đó, những thứ ông ta biết chắc hẳn còn nhiều hơn.
Nhưng hành động của người kia khiến Hoắc Thiệu Hằng không thích lắm.
Sao vợ chồng Tần Hội Xương lại có một người bạn vong niên tri kỷ đến vậy?
Trước mặt búp bê có một phong bì giống hệt chiếc phong bì mà giúp việc nọ vừa đưa tới.
Chắc chắn bên trong có bức ảnh gốc.
Trái tim Cố Niệm Chi đập thình thịch.
Giúp việc nam rất bội phục khả năng đoán trước của ông chủ nhà mình, cậu ta vội đáp:
Có, ở trong phòng bên kia. Ông chủ của tôi cất giữ bức ảnh này rất kỹ, không thể tùy tiện cho người khác xem ảnh gốc được.
Cố Niệm Chi gật đầu tỏ ra mình đã hiểu, cô vội vàng đi tới.
Tâm trạng Hoắc Thiệu Hằng thì vô cùng phức tạp.
Mãi đến sau này khi phát hiện con búp bê có ngũ quan và thần thái tương tự như Ôn Thủ Ức, cô mới không thích nữa.
Nhưng sao con búp bê này lại xuất hiện ở đây?
Chẳng lẽ nó có liên quan tới ông bà ngoại và mẹ ruột của mình à?
Mà phong bì kia lại dính chặt vào con búp bê.
Cố Niệm Chi bất giác kéo mạnh hơn, lôi lên, cả bức thư và con búp bê đều bị cầm lên.
Cô vừa cầm được phong thư và búp bê thì ngay lập tức, cô như chạm phải một cơ quan nào đó.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.