Chương 52: KHÔNG CÓ GÌ ĐÁNG NÓI



Anh sao thế?
Lưu Mang khoác bộ đồ nhân viên trên người, chen lấn khỏi hàng người, nhìn gương mặt âm trầm của Nhan Thần Mặc, cô nghi hoặc nhìn anh,
8Quên đồ sao?


Nhan Thần Mặc kéo cô vào lòng, trọng tâm cơ thể đổ hết lên vai cô, vùi đầu vào hõm cổ của cô, hô hấp nặng nề. Dáng vẻ của anh g3iống như vừa mới chịu rất nhiều tổn thương, khiến cho cô cảm thấy có chút đau lòng.
Mẹ của anh, Nhan Thần Mặc rất ít khi nhắc tới mẹ mình. Thỉnh thoảng nói tới mẹ của mỗi người, Nhan Thần Mặc đều sẽ mang một tia hâm mộ âm ỉ. Anh nghe cô kể về những ngày tháng nương tựa vào nhau của hai mẹ con cô, mà anh chưa từng chủ động nhắc đến mẹ mình bao giờ. Cô biết mẹ anh khinh nghèo yêu phú quý, lúc anh hai tuổi đã tái hôn với người khác, từ đó cũng không liên lạc lại nữa.

Anh gặp bà ấy ở đâu?
Lưu Mang tò mò hỏi.
Bùi Vân đang mở cửa xe lại nghe thấy tiếng gọi, gương mặt ngạc nhiên, ngước đôi mắt lạnh lùng lên nhìn thẳng vào anh.
Nhan Thần Mặc bước mấy bước về phía trước, đứng trước xe của bà, đôi lông mày khẽ nhíu lại, mong chờ nhìn người phụ nữ ăn mặc trang điểm rực rỡ trước mắt.
Cô cử động ngón tay, không biết nên làm gì trong tình huố9ng này, mẹ cô vẫn đang ở trong cửa hàng, cứ ôm nhau thế này thì còn ra thể thống gì nữa. Cũng may Nhan Thần Mặc cũng ý thức được điểm này, không bao 6lâu sau đã buông cô ra.

Hôm nay em phải ở cùng anh.
Anh nhẹ nhàng lẩm bẩm, mang theo chút đau đớn.

Đừng cử động,
Nhan Thần Mặc giữ đầu cô lại, nói,
Ngoan ngoãn đi, anh sẽ kể cho em chuyện về người phụ nữ kia.

Ha, cứ làm như cô ham lắm vậy.
Lưu Mang ngoan ngoãn

một tiế5ng, lẳng lặng nhìn anh, một lúc lâu cũng không mở miệng nói chuyện thêm.

Hơi ấm cà phê bốc lên thành làn sương thơm ngát, quấn quanh trái tim của những cặp đôi yêu nhau. Thậm chí ngay cả bầu không khí xung quanh cũng ghen tị với không khí lãng mạn trong từng hạt bụi mà tách chúng ra. Nhưng đối với cô, những điều này chỉ là một bức cảnh vật, không có chút liên quan gì tới bọn cô hết.
Nhan Thần Mặc vẫn trầm mặc như cũ, rất lâu cũng không nói một lời. Cho tới khi cô cầm muỗng lên khuấy cốc cà phê lạnh phát ra những tiếng lách cách, anh mới thu lại ánh mắt trầm tư ngẩn người của mình, ngước mắt lên nhìn cô.
Thấy Nhan Thần Mặc nhấp một ngụm cà phê, người cô nghiêng về phía trước.

Ngồi ở đây.
Nhan Thần Mặc dùng giọng nói trầm thấp ra lệnh cho cô, vỗ vỗ vị trí bên cạnh, nhìn cô.

Có chuyện gì!
Giọng nói của bà lạnh lẽo như gió bắc vô tình thổi trong đêm vắng.
Khu đỗ xe vắng lặng, chỉ có tiếng vọng lại ngắn ngủi khi hai người nói chuyện.
Lần đầu tiên anh được đến gần bà, gương mặt bà ta không đầy nếp nhăn như mẹ Mang Mang, làn da căng bóng cùng bộ đồ khoác trên người để lộ ra cuộc sống thường ngày xa xỉ của bà ta.
Bùi Vân mở cánh cửa xe to tới hết cỡ, cánh cửa xe màu đỏ chắn giữa hai người.

Vậy nên lúc đó anh chạy ra ngoài là muốn tìm bà ấy sao?

Tại quán trà sữa, Nhan Thần Mặc vẫn luôn ở trong phòng trữ đồ cùng bọn họ. Nếu như gặp được người, cũng chỉ có thể là nhìn thấy bóng dáng trong hàng người đi lại trên quảng trường, nếu phạm vi gần hơn một chút thì chỉ có thể là khách hàng của quán mà thôi.
Trong hầm để xe u ám, tiếng giày cao gót vang lên từng tiếng cộp cộp. Mỗi khi tiến đến gần người phụ nữ khoác áo lông chồn thêm vài mét, tim anh lại chìm xuống thêm vài phần.

Mẹ!

Anh biết mẹ không mong muốn nhìn thấy mình chút nào, đối với Nhan gia, bà tránh còn không kịp, chỉ sợ người xung quanh biết được lịch sử mình tái hôn vì chê nghèo ham phú quý.

Lúc này không có ai hết, mẹ có thể nói chuyện mấy câu với tôi không?
Thanh âm của anh trầm thấp, vẫn biểu lộ sự đau đớn phiền muộn.
Lưu Mang hơi do dự một chút, lại đứng dậy bước tới bên cạnh anh. Ai bảo người nào tâm trạng không tốt đều lớn nhất.
Mông vừa chạm tới đệm da, cả người cô đã bị kéo qua, hướng tới phía đùi anh, đầu cô bị anh giữ chặt trên đùi, không thể động đậy.
Tại rạp chiếu phim trong quảng trường thành phố, hai người họ cùng ngồi trong phòng chiếu xem phim Kungfu Yoga, vốn là một bộ phim hài, nhưng trong mắt bọn họ lại vô cùng vô vị tẻ nhạt.
Nhan Thần Mặc dựa vào ghế, ỉu xìu nhìn chằm chằm màn hình, mà Lưu Mang lại vì cảm thấy không khí nặng nề giữa hai người mà chán chường dựa vào lòng anh, năm ngón tay nắm chặt. Anh không muốn nói, cô sẽ không gặng hỏi. Nếu đổi lại là anh Lê Xuyên, cô nhất định sẽ mặt dày mày dạn bức cung anh ấy. Nhưng đối với Nhan Thần Mặc, cô lại thích được yên lặng ở bên cạnh anh hơn, mong rằng việc mình ở cạnh có thể xua tan đi hết muộn phiền đau đớn trong anh.
Lưu Mang lấy lại tinh thần, dáng vẻ đoan chính nghiêm túc lắng nghe, nhìn anh.

Vừa nãy... anh gặp mẹ anh rồi.

Nhan Thần Mặc hạ tầm mắt, nhìn đôi mắt chớp chớp nhìn anh của Lưu Mang, khóe miệng anh nở một nụ cười tự giễu. Một lúc lâu sau, anh mới yên lặng
nhổ
ra mấy chữ,
Tự chuốc lấy nhục.


Lưu Mang không có cốt khí dựa vào đùi anh, được rồi, cô đúng là ham thật. Cô thật sự muốn giải quyết triệt để mọi vấn đề về mẹ anh, dù sao thì cô cũng là con gái, mà tính hóng hớt thì đã ngấm vào xương của mỗi cô gái rồi, làm bọn cô luôn tràn đầy tính tò mò đối với người và việc xung quanh. Mà lúc này, Nhan Thần Mặc cũng đang muốn tìm một người để dốc bầu tâm sự.

Ừm, anh nói đi.
Lưu Mang ra vẻ miễn cưỡng đồng ý, hai má cọ cọ lên đùi anh, cứng thật, cả người chỉ toàn cơ bắp không.

Là ở quán trà sữa.

Đi ra khỏi rạp chiếu phim, Nhan Thần Mặc lại đưa cô tới Starbucks.

Anh làm gì thế, Nhan Thần Mặc!
Tư thế này quá ám muội rồi, nếu đổi thành khung cảnh là vườn cỏ công viên ngập tràn ánh nắng, thì lấy đùi anh làm gối cũng chẳng có vấn đề gì, nhưng đây là nơi công cộng đó!

Ngoan.
Giọng nói trầm thấp nghe có chút cô đơn, Nhan Thần Mặc khẽ xoa đầu cô, quét mắt nhìn những đôi tình nhân khác ngồi thành đôi thành cặp xung quanh,
Đừng ngại, còn có tư thế nóng bỏng hơn đấy, em có muốn học không.


Mang Mang.

Lúc bộ phim kết thúc, Nhan Thần Mặc mới mở miệng gọi tên cô.
Từ bàn nhìn xuống chỉ thấy hai đôi chân chồng lên nhau, rõ ràng là người nữ sinh đang ngồi trên đùi nam sinh, được người kia vuốt ve.
Má ơi! Còn không xem xem đây là đâu. Muốn làm mấy chuyện đáng xấu hổ thì phải tìm phòng mà làm chứ!

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Yêu Đương Không Đứng Đắn.